Sau khi chuyển ngữ xong cuốn “Thần Kỳ Chi Môn” của tác giả Trương Chí Xuân và cuốn “Kỳ Môn Độn Giáp Tốc Thành Bí Kíp” của nữ tác giả Vân Văn Tử, tôi mới đặt vấn đề liệu có nên chuyển ngữ lại cuốn sách này không, vì cuốn này đã được một dịch giả trong nước chuyển ngữ xong.
Sau khi đặt vấn đề mua bản quyền chuyển ngữ của dịch giả đó không thành công thì tôi quyết định chuyển ngữ lại cuốn này cho trọn vẹn các ấn phẩm về Kỳ Môn Độn Giáp, đồng thời để ấn phẩm này có được một tiêu chuẩn chung thống nhất về văn phong cũng như cách trình bày nội dung để quý vị độc giả tiện tham khảo và nghiên cứu.
Cuốn này bổ sung được một phần rất quan trọng, mà trong cuốn “Thần Kỳ Chi Môn” không có, đó là phần Kỳ Môn về dự đoán phong thủy địa lý, một chương quan trọng khẳng định tính ứng dụng thực chiến của Kỳ Môn mà cố lão sư Trương Chí Xuân đã không đề cập đến.
May mắn là trong cuốn này thì tác giả Yêu Học Thanh lại đã trình bày rất chi tiết và cụ thể, cùng các ví dụ dự đoán đi kèm.
Ngoài ra, trong cuốn này cũng trình bày thêm một loạt các ví dụ cũng như phần lý thuyết có thể nói là ngắn gọn, súc tích. Hơn nữa, cũng được bổ sung thêm một số vấn đề mới so với cuốn sách đã được chuyển ngữ trước đây, vì một lý do nào đó mà dịch giả đã lược bỏ.
Đến đây, các ấn phẩm của Kỳ Môn Độn Giáp đã được hoàn thiện gần như trọn vẹn. Hy vọng quý vị độc giả có thể tham khảo và vận dụng trong thực tế dự đoán, phát huy được nhiều ưu điểm tuyệt vời của Kỳ Môn trong cuộc sống hàng ngày.
Kính mời quý vị độc giả đọc thử bản demo pdf: xem tại đây |
LỜI NÓI ĐẦU:
Học giả thời Thanh Kỷ Hiểu Lam có viết một câu chuyện liên quan đến Kỳ Môn Độn Giáp trong “Duyệt Vi Thảo Đường Bút Ký”, tôi nhớ rất rõ phần mở đầu: “Sách Kỳ Môn Độn Giáp có rất nhiều, nhưng đều không phải là chân truyền, chân truyền chỉ là những câu khẩu quyết, không hề ghi chép trên giấy mực”.
Mấy năm gần đây, làn sóng của Dịch học lan truyền từ trong ra ngoài nước, dấy lên phong trào Dịch học sôi nổi chưa từng có trước đây, đặc biệt là Kỳ Môn Độn Giáp còn được tôn làm “Đế Vương chi học”, càng làm chi người nghiên cứu Dịch học càng thêm sùng bái, viết sách lập thuyết càng tràn lan, cứ theo thị trường mà ồ ạt đưa sách ra buôn bán. Xem qua mục lục sách, có cảm giác hiếu kỳ mới mẻ, nhưng khi đọc đến nội dung, lại khiến người ta cười không ngừng. Nhớ có một người bạn trong giới Kỳ Môn Dịch học đem đến cho tôi xem một trang cách cục của Kỳ Môn Độn Giáp, nói cách cục này là bạn của tác giả, gọi điện hỏi thăm tác giả, tác giả không biết ý bạn bè là sao, nên đã đặc biệt khởi cục dự đoán, rồi bảo tôi phân tích nó, người bạn của tác giả này, là có ý gì? Khi đó nhật can là Mậu, tôi nhìn địa bàn Mậu (địa bàn nhật can đại diện cho chủ, đại diện cho tác giả), nhìn lên thiên bàn Tân (thiên bàn là khách là bạn) tổ hợp thành cách cục Tân Mậu khốn long bị thương, Mậu Thổ sinh Tân Kim, Mậu là tiền tài là bản thân tác giả, sinh Tân Kim, sinh bạn bè, ắt là phương diện bạn bè tiền tài rắc rối mà đến chỗ tác giả mượn tiền.
Tôi đem thông tin này nói cho người bạn trong giới Dịch học kia nghe, ông ta nghe xong liền cười. Tôi hỏi ông ta, đoán sai rồi sao? Ông ta nói tôi phân tích hoàn toàn chính xác, mà người tác giả kia không đoán ra được, chỉ nói trong sách là bạn gây bất lợi cho ông ta, sau đó trong quá trình người bạn đến hỏi, tác giả đã viết trong sách, là vì mượn tiền mà đến. Sau đó, tôi từ chỗ ông ta mượn được quyển sách này xem một lần, cảm thấy trong lòng có một cảm giác không mấy thoải mái (đương nhiên không chỉ là vì quyển sách này), không phải là vì trình độ kiến thức của tác giả mà khó chịu, mà khó chịu là vì những học giả sau này, tốn thời gian tinh lực đi học những gì trong sách, học được lại chỉ toàn là những thứ trên bề mặt giả tạo, chả học được gì, mà bản thân còn không biết được là tại sao? Bạn xem tên sách của người ta đi, lời tựa, đều phô trương về tiên gia, chính tông, tổ truyền học của bản thân, lại thêm cả lời giới thiệu trịnh trọng của danh nhân, vậy thì nó thành chân kinh luôn rồi, học giả thì lại là những người hành nghề chưa chân chính, sao dám bình luận người ta tốt hay xấu, cũng chả biết cái nào là chân kinh, cái nào là hàng giả, trên cứ đề là bí kíp tổ truyền thì là bảo bối, giữ trên người là như có bản lĩnh trên người rồi.
Từ sự phát triển của xã hội ngày nay có thể thấy, tác dụng trọng yếu của Dịch học thể hiện trên sự chỉ đạo là thúc đẩy kinh tế. Nhưng chỉ mỗi đẩy xe, còn xe thì không hề có sự chuyển động thật sự, vậy đẩy xe có tác dụng gì? Nếu như mục đích viết sách chỉ là vì kiếm tiền, lấy bên này một ít bên kia một ít chắp vá lại với nhau hoặc dùng thủ đoạn lừa gạt, chơi chữ, để thể hiện địa vị, vậy thì coi như mất đi ý nghĩa của Dịch học. Hoặc cũng có thể là những người này đang tôn trọng di ngôn của lão tổ sư “chân kinh không truyền trên giấy”.
Nhưng mà, tôi cảm thấy tác dụng của sách là truyền bá chứ không phải truyền thụ, truyền bá là khiến người ta hiểu mà tiếp thụ, truyền thụ là khiến người ta nắm bắt được mà truyền bá, người nắm bắt được muốn truyền bá bắt buộc khiến cho người khác hiểu mà tiếp thụ, như vậy thì tác dụng của sách mới có thể phát huy, căn cứ theo lý luận này có được kết luận như sau: “Nếu như bạn muốn nắm bắt được kiến thức của bộ môn này thì đừng có chỉ chăm chăm xem sách, nếu bạn chỉ muốn hiểu về kiến thức của môn này, thì mau mà mua sách đi”.
Trên đây chỉ là quan điểm cá nhân của tôi, coi như đây là chút gia vị cho các bạn trước khi xem sách, nhưng trước mắt mọi người đang có một tư tưởng sai lầm, cho rằng cứ là người có tiếng viết sách thì ắt có quyền thế và có thể dựa vào được, nhắc đến thuật dự đoán trong giang hồ dân gian, là lại khịt mũi một cái rồi đội lên cho bạn cái mũ to đùng, mang tên “mê tín dị đoan”.
Tôi cho rằng đem Dịch học gọi thành một văn hóa thần bí là không đúng. Những nhà Dịch học có tiếng trong và ngoài nước coi Dịch học là học chứ không phải thuật, tôi cũng không dám gật bừa. Lão tổ tông của chúng ta khi chọn từ tạo câu đã nghiên cứu rất nhiều, rồi mới lấy Dịch học để nói, Dịch trên nhật dưới nguyệt, nhật nguyệt luân phiên mà thành Dịch, hàm nghĩa của Dịch đơn giản mà nói, chính là sự biến hóa của nhật nguyệt, nhật nguyệt biến hóa ảnh hưởng đến sự phát triển của thế giới tự nhiên và con người, các hiền nhân trước đây qua thời gian dài quan sát và tổng kết lại sự biến hóa của nhật nguyệt đem đến những ảnh hướng như thế nào đến sự sinh trưởng, cuộc sống và sự phát triển xã hội của con người, từ đó mà khái quát tích lũy quy luật đủ để chỉ đạo cuộc sống hành vi của con người, Khổng Tử từ lâu đã có câu nói: “Bách tính dùng Dịch học mà không hề hay biết”. Dịch học từ trước đến này không phải là bộ môn lý luận triết học vô căn cứ, bịa đặt trống rỗng vô dụng thuần khiết trừu tượng, nó là một bộ kinh điển chỉ đạo sự phát triển xã hội và hành vi cuộc sống của con người.
Dự tính ban đầu khi viết quyển sách này, chỉ là muốn mọi người hiểu và nhận thực được công dụng chân chính của Dịch học, để học giả hậu thế tiến vào Kỳ Môn, chứ không phải cứ luẩn quẩn bên ngoài. Trong sách đa phần lý luận và kỹ thuật phán đoán đều là một chút ghi chép của bản thân người dự đoán, nội dung cơ bản bảo đảm tính chân thực, vì để học giả hậu thế có thể đủ để hiểu được và xem được, chỉ có thể sử dụng loại hình thức viết sách này, đương nhiên trình độ viết lách của bản thân không cao, hi vọng các đồng học trong giới Dịch học có thể đánh giá chỉ điểm, nhưng nó là một bộ sách chân chính, học giả hậu thế có thể từ nó có được một chút truyền thụ chứ không chỉ dùng ở sự hiểu biết thông thường.
Tác giả: Yêu Học Thanh
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.