Hoàng Giám đại sư cho rằng: Khi đoán quẻ nhất định không được thêm vào ý niệm chủ quan cá nhân.
Dự đoán là một môn học vấn rất trung thực. Nhất định không được thêm vào yếu tố chủ quan, không được trộn lẫn vào sắc thái thất tình lục dục của bản thân, phải thoát khỏi sự ảnh hưởng quấy nhiễu của tạp niệm chủ quan.
Khi lập quẻ nhất định không được yêu cầu người xin đoán giới thiệu đầu đuôi của sự việc, chỉ cho phép người ta nói đến đoán việc gì.
Ví dụ như đoán hôn nhân, chỉ cần biết đoán chuyện hôn nhân, còn tình hình liên quan khác thì nhất định không yêu cầu người ta nói. Người ta đã giới thiệu chi tiết, thì còn muốn bạn đoán cái gì?
Giới thiệu quá nhiều trái lại sẽ ảnh hưởng hoặc quấy nhiễu đến tư duy và kết quả suy đoán, như vậy bạn sẽ tùy mặt gửi lời, đọc ra kết quả nhưng không phải là dựa vào hiển thị trực quan của quái tượng.
Đây là một loại hành vi của những thuật sĩ giang hồ, tỷ lệ chính xác cực kỳ thấp. Cũng như đoán bát tự, chỉ hỏi thời gian sinh ra, không cần hỏi dò thêm, vẫn có thể nhìn rõ và vẽ ra vận mệnh cả đời của người đó.
Tôi thường xuyên nhận được điện thoại xin đoán của người lạ ở các nơi, chỉ cần yêu cầu đối phương cho biết đoán việc gì, không cần nói thêm nữa, lập tức lấy thời điểm gọi điện thoại lúc đó lập quẻ, giải đáp, toàn bộ quá trình chưa đến nửa phút, nhanh chóng mà tỷ lệ chính xác cao.

Người và việc mà mình càng không hiểu rõ, thì càng dễ đoán, kết quả lại chính xác, mấu chốt ở đây là không bị quấy nhiễu và kìm hãm bởi thông tin đã có.
Khi đoán quẻ, phải nắm chặt lấy ý niệm lóe lên đầu tiên trong tâm lúc đó, bạn cho rằng đó là cái gì thì chính là cái đó.
Đến lúc bạn lại suy xét phân tích hết lần này đến lần khác, thêm vào tình cảm cá nhân, tư duy đoán quẻ sẽ quanh quẩn bất định.
Tiên thiên bát quái Phục hy có được từ y bản họa nguyên trực quan, không thêm vào bất kỳ suy diễn trí lực cá nhân nào, nó trung thành với tự nhiên, do đó nguồn gốc trực tiếp rõ ràng.
Đến lúc bạn thêm vào yếu tố tình cảm cá nhân, cho rằng nó vừa giống thế này, vừa giống thế kia, có thể là như thế này, lại có thể là như thế kia, ưu nghi bất định, thì phán đoán không tỉnh táo, kết quả thường sai lầm.
Đây cũng chính là lý do tại sao đoán chuyện của bản thân hoặc người thân, người quen lại không chuẩn xác. Chính là bởi vì đã thêm vào yếu tố tình cảm cá nhân, ảnh hưởng đến tư duy suy đoán.
Vì vậy, khi đoán quẻ cảm nhận chân thực được cái gì thì là cái đó, phải nhanh chóng nắm lấy linh cảm đầu tiên thoáng qua, đồng thời nói ra không chút do dự, như vậy thường rất chuẩn.
Bản thân đã quen với dạng thông tin gì, thì khi lập quẻ, quái tượng sẽ hiển thị thông tin theo thói quen này của bạn.
Giống như biên soạn chương trình máy tính, cho dù chương trình của cá nhân biên soạn khác nhau, nhưng kết quả tính toán phản ánh sau cùng đều giống nhau.
Đôi khi trong lập quẻ ngay cả chữ số vốn đơn giản nhất cũng sẽ tính toán sai, được một quẻ sai, lúc này thì đâm lao phải theo lao, quẻ sai đoán “sai”, kết quả trái lại đúng; nếu biết sai liền sửa, đoán lại từ đầu theo quẻ tính toán chính xác, kết quả trái lại sẽ là sai.
Bản thân sai lầm chính là một loại điềm báo trước, cũng như đạo lý “uốn cong thành thẳng”, nếu lúc đó bạn phát hiện đã sai, lập tức sửa chữa, kết quả trái lại sai thực sự.
Nhiều khi đoán quẻ là lấy linh cảm trong nháy mắt mà định kết quả, sau này thậm chí cũng không biết tại sao điềm báo lúc đó có thể rút ra được kết luận này, vì vậy không nên tùy ý rập khuôn máy móc theo phương pháp của người khác hoặc là tùy tiện phê bình chỉ trích tư duy và phương pháp đoán quẻ của người khác.
Trân trọng!